Thơ tuẫn tiết Đàm Thận Huy

Ngày 3 tháng 8 năm Bính Tuất (1526), ông cùng với những người ứng nghĩa, nhìn về Lam Sơn xa xăm, vừa lạy vừa khóc, rồi uống thuốc độc tự vẫn. Phu nhân Nghiêm Thị Hiệu (em gái bạn đồng khoa là Hoàng giáp Nghiêm Ích Khiêm, người làng Quan Độ, ngay cạnh làng Me) và hai người con gái út của ông cũng tuẫn tiết ở vùng Yên Thế Thượng, Bắc Giang. Đời sau có thơ vịnh rằng:

學問家庭相相科烏臺斗坐帝恩多竭誠報國吾能事天意難回可奈何Học vấn gia đình tướng tướng khoa,Ô đài Đẩu toạ đế ân đa.Kiệt thành báo quốc ngô năng sự,Thiên ý nan hồi khả nại hà!Một gia đình học vấn, kiêm cả tướng võ, tướng văn,Được ở đài Ô toà Đẩu ơn vua nhiều lắm.Dốc hết lòng thành báo thù cho nước, ta có thể làm,Nhưng ý trời khó đổi thay, biết làm sao được!

Năm sau Mạc Đặng Dung đoạt hẳn ngôi nhà Lê, xem ông là người trọng nghĩa nên đã cho rước hài cốt ông về chôn ở làng và ban sắc, phong tước hầu cho ông. Tương truyền khi sắc ấy rước về đến chợ Dầu thì bỗng bùng cháy mất. Mọi người kinh sợ cho là hồn ông linh thiêng, không thèm nhận sắc phong của Nguỵ Mạc.